Thứ Sáu, 28 tháng 9, 2012

chùm thơ Lâm Xuân Vi




CHÙM THƠ
LÂM XUÂN VI

SÔNG LỤC vừa cho đăng bài viết về thơ Lâm Xuân Vi, hội viên Hội nhà văn Việt Nam, hiện ở Ninh Bình. Để bạn đọc tiếp cận thơ Lâm Xuân Vi, SÔNG LỤC tiếp tục giới thiệu một chùm thơ của ông. 


Có một ngày thơ
 
Có một ngày không thể nào quên
Cả thị trường nhà đất sôi lên
Giá vàng cũng đột nhiên biến loạn
Còn sông Lục núi Huyền bừng reo tâm thế khác

Đến với nơi trồng người thuần phác
Trường trung học Đồi Ngô*
Thày và trò gặp các nhà thơ
Quanh khúc ngoặt gập ghềnh tâm trạng

Những ý trò tươi non
Thày luận hướng tâm hồn dào dạt
Mở đất nhà thơ gieo hạt ươm mầm
Mỗi khám phá tìm tòi, một khát vọng xanh trong
Thơ phủ sóng trời đông ấm lại

Chủ và khách không còn gianh giới
Tan vào thơ vào nhau
Vào mạch nguồn nghĩa chữ xa sâu
Dung dưỡng hồn người thơ giàu có nhất

Không loạn như vàng, không sôi như đất
Thơ đằm đằm hương mật trào dâng

Bắc Giang - Hà Nội, ngày 20 tháng 11 năm 2009



 

 

Ảnh dự thi


Con dốc đứng cheo leo tưởng lên tới được tận trời
Chỉ những người Mông nhễ nhại rạp lưng gùi                  

 Gùi
        năm tháng                           
                  nắng mưa
                              sự sống

Người nghệ sĩ
                    như thợ săn
                                      giương máy bấm
những kiểu ảnh dự thi
                                       
                   Không biết nay mai giành giải nhất hay nhì
Từ những bước đi
                          như người tiền sử

Bạn sẽ nổi danh
sẽ thành tài tử
chỉ người Mông
                       xưa cũ
                                 với dốc mòn


Vầng trăng trinh nữ


Anh tìm về bản Lác
không chỉ để nghe sông Mã hát
                                             độc hành
còn đắm vào hoài vọng
về một thời em dâng hiến tuổi xanh

Cái thời em và anh
còn hai nửa hai miền xa lắc
Trăng tinh khiết
gội mạch nguồn trong vắt
em lên làm cô giáo vùng cao
sức trẻ như thác nước tuôn trào
Rừng khát vọng
xanh từng con chữ ...

Dòng suối nào lưu giữ
bóng bờ vai thiếu nữ kiêu sa
Đêm trăng nào lắng lại
vàng gieo sóng sánh ngọc ngà

Mấy mươi năm em xa
để giờ anh tìm lại
những con chữ đậm nét cười em gái Thái
tràn điệu Xoè đêm say

Đêm mềm lòng dốc gió thang mây
Trăng bản Lác
vẫn vầng trăng trinh nữ.

                           Mai Châu, ngày 14-7-2007

Con-Người



Tổng giá trị Con Người là hằng số
Người càng lớn thì Con càng nhỏ
Con phải dần về không (0)
Vì văn minh lẽ sống cộng đồng

Luôn tiềm ẩn bản năng Con trỗi dậy
Tham sân si chuốc lấy lụi tàn
Luật nhân quả chiếc “phanh” màu nhiệm cản
Tránh cho Người mê lạc vòng oan

Cũng có kẻ ngồi cao chất ngất
Người, chắc chi đã phải là Người
Vẫn chỉ là kỳ nhông biển đổi
Đội lốt Người, Con chỉ vẫn Con thôi.

Đã qua bao sao dời vật đổi
Cám dỗ Người vin với lợi danh
Phật lại giúp cái “phanh” tự cảm
Mong Người nơi cõi thiện nguyên lành


Đ/C Hội VHNT Ninh Binh
ĐT: 091 3292 185



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét