Thứ Năm, 26 tháng 4, 2012

TÂY YÊN TỬ- Duy Phi



 Cuốn sách TÂY YÊN TỬ
CỦA CHI HỘI  VHNT CÁC DTTS VN TỈNH BẮC GIANG



DUY PHI -Ký họa: Quang Đại

DUY PHI
- Tên thật :Nguyễn Duy Phi
- Sinh ngày: 5- 8- 1940 
 Trình độ chuyên môn: Đại học Sư phạm
-  Quê : Thuận Thành, Bắc Ninh
 - Vào Hội VHNTcác Dân tộc thiểu số Việt Nam: năm 2002.
                     (Hội viên Hội Nhà văn Việt Nam)

TÁC PHẨM:

  THƠ :
Lửa xanh (Miền quê quan họ), Nxb Tác phẩm mới, 1981
Cánh buồm mở hưướng, Nxb Thanh Niên, 1983
Đối thoại cùng sông, Hội VHNT Hà Bắc, 1984
-  Ngổn ngang trăm mối, Nxb Hội Nhà văn, 1992
Rêu thức, Nxb Thanh Niên, 2000
Đêm thần minh, Nxb Hội Nhà văn, 2002
Vòm trời lưng nghé, Nxb Văn hoá Dân tộc, 2005
Chóp nón đi nghiêng, Nxb Hội Nhà văn, 2006

 VĂN :
Chúa rừng và bầy săn, Tập truyện, Hội VHNT Hà Bắc, 1987
Phút xiêu lòng, Tiểu thuyết, Nxb Hà Nội, 1992
Bông hồng lặng lẽ, Tiểu thuyết, Nxb Phụ Nữ, 1993
- Nụ hôn định mệnh, Tiểu thuyết, Nxb Thanh Niên, 1999
Mọi đầm, Tiểu thuyết, Nxb Hội Nhà văn, 2005
Vực hiểm chốn thâm cung, Tiểu thuyết, Nxb Hội Nhà văn, 2006
Đệ nhất Phi tần Đặng Thị Huệ, Tiểu thuyết, Nxb Văn học, 2008

GIẢI THƯỞNG:
- Giải TƯ, bình thơ Đài Phát thanh Tiếng nói Việt Nam 1997 - 1998
- Giải NHÌ (Không có Giải nhất), Giải VHNT Sông Thương của tỉnh lần thứ nhất (1997 - 2002), Tập thơ Đêm Thần Minh, NXB Hội Nhà văn, 2002. 


Chiều nay Sơn Động  


   
đang nắng bỗng mưa mưa lại nắng
trời Tây Yên Tử tựa Sa Pa
rừng thông rừng trúc xanh như ngọc
gái bản nào đây dáng nõn nà?  


                       Yên Tử mé Đông đang gây rừng
Yên Tử thềm Tây cây điệp trùng
trước mặt, mây giăng núi chót vót
mỏm kia: Rùa Đá với Chùa Đồng

này bản Mậu xưa gái tiến vua
một cười ngàn vạn chẳng dễ mua
trách chi quân tử dây tình vướng
đổ tại tà ma tại phép bùa

muôn dặm núi sông với thác ghềnh
đi tìm nguyên thuỷ với nguyên sinh
chiều nay Sơn Động - Tây Yên Tử
mới hay kỳ vĩ ở bên mình... 







       
        
Thu Xa Lý *






qua Tà Cang sang Khe Luồng
lại vượt ngầm đến nguồn hương Suối Ngà
những nghe Xa Lý là xa
nắm tay nhau mới biết là gần thôi

chiều thu núi lượn với trời
mía thu héo lá mà tươi trong lòng
trường thu tiếng trống điểm tùng
sân chơi, bóng mát hát cùng trẻ thơ

vẫn là gặp gỡ ngày xưa
một câu sắng cộ không bùa mà say
chim khôn ngưng hót càng hay
người khôn ánh mắt đủ lay nghiêng thành

vải thu nhú tím đầu nhành
xa thu Xa Lý trăng mình ngậm thu. 

                
                         * Xa Lý, thuộc rẻo cao Lục Ngạn, xã có nhiều người dân tộc San Chí.  







Đêm Động Giáp*





bất ngờ quá, thương chuồn kim rối chỉ
xưa dệt hoài, gầy sắn tím sim mua
nay sang lắm, tiếng em giàu âm sắc
ngôn ngữ hoa, ngôn ngữ chín theo mùa

bất ngờ quá, lại mơ thời nhỏ dại
chơi ú tim mà chạy suốt rừng cây
đang ngơ ngác, chợt thấy em và suối
ta cười vang, được ngắm cả trăng ngày

bất ngờ quá, Động Giáp thành động biếc
em rẽ hoa cho ta được thăm vườn
xưa Trường Sơn bắp chân từng săn chắc
bỗng bồi hồi bên líu ríu vấp... hương

đêm Động Giáp gối đầu sông Lục
giấc mộng nào cũng động sóng
                                      dòng Thương...


* Động Giáp: trị sở châu Lạng, nơi ở của Phò mã Thân Cảnh Phúc và công chúa
 Thiên Thành thời Lý 







Uống rượu men lá
ở Tây Yên Tử





Người Dao bản Mậu lưng mây
Truyền rằng, con gái xứ này tiến vua
Đời nay, người đẹp hơn xưa
Để bao khách đến, ngẩn ngơ chuốc về.

Hồn tôi tóc bạc đã che
Chén men từng mượn cho nhoè nhớ quên
Đường thơ lãng đãng màu Thiền
Tựa cây hoang lẫn tuổi tên giữa rừng

Ai hay men lá Đồng Thông
Chạm tay chạm mắt mà đong bồi hồi
Khuya rừng gió lộng quá thôi
Em như cung nữ mà tôi... ông hoàng.

Xa Tây Yên Tử đại ngàn
Nhớ sao chén đượm phong lan cuối trời...










Vũng Tròn









Vũng Tròn vũng đá thật tròn
nghe đâu
            sâu đến một con sào dài
yêu nhau suối cuốn nhau hoài
nước xanh như thể mắt nai rờn rờn

Vũng Tròn vũng nước thật tròn
vai em trắng muốt cây còn sững cây
đố ai biết triệu năm nay
chị Hằng Nga xuống tắm đây bao lần?

Vũng Tròn - một chiếc gương thần
Ấy ai có phúc có phần thì soi... 

                      Khe Rỗ, An Châu 2006








Với dã hương ngàn tuổi









Tôi về bên cổ thụ
Chợt nhớ thuở Lý - Trần
Vòng tay mình bé nhỏ
Trước sinh khí tầng tầng.

Chí nào trong cõi tâm
Trụ giữa muôn bão tố
Đã bao nhiêu vầng trăng
Lạc vào trong thớ gỗ?

Đất trung du sỏi đỏ
Vẫn lọc được ngát trầm
Lẫn cỏ cây thời vụ
Còn dáng đứng ngàn năm.

Tóc bạc, tô i- trò nhỏ
Học cây bài Thời gian.




              
               Tự bạch trước cửa thiền





Lên bậc nữa, bậc nữa lên
Tháng ngày sải bước trong miền tiêu dao
Vào động sâu, ngược đỉnh cao
Tìm người hay vẫn lao đao tìm mình ?

Giọng tụng kinh tiếng chày kình
Ta thành lẽo đẽo thiền sinh cổng trời
Tuỳ duyên, đón gió bời bời
Nghe tâm thông ngát, thấu lời trúc xanh

Có gương nào mãi mãi lành 
Ngoạ Vân, gặp Tổ may mình ngộ ra 
Xuống non, thông thống nhũ hoa
Ai vô tâm được cho ta nhận thầy.

Tu khổ hạnh, thật khó thay
Nhờ em đan giúp cái rây lọc mình*. 




*Mượn ý trong Cư trần lạc đạo phú - Trần Nhân Tông.  

1 nhận xét:

  1. Được đọc thơ mình trên
    NHÓM BÚT SÔNG LỤC
    vẫn sướng
    Cảm ơn Admin - NV Quang Đại
    và các bạn NBSL...

    Trả lờiXóa