HỒNG GIANG
THƠ
CHÚC TẾT
Văn chương vui thú chợ giời..
Thi nhân
mặc khách
mấy người còn mê?
Thôi đành vui thú sơn khê..
Trăng lên đỉnh núi
Gió về bến sông..
Buồn cho con tạo chổng mông..
Thẳng ngay phận mỏng long đong kiếp người!
Thằng nô khóc
Thị nở cười
Xuân này xem hẳn hơn mười xuân qua!
Nếu là tôi, tôi sẽ viết: ...Trăng lên đỉnh núi, gió về đáy sông/ Buồn cho con tạo nhập đồng/ thẳng ngay phận mỏng, sắc không kiếp người. Còn câu kết thì chưa ổn. Biết thế nhưng không thể chỉnh được.
Trả lờiXóaCảm ơn bạn Mai đã góp ý.Như vậy "nhã" hơn. Nhưng tác giả viết trong tâm thế không được vui cho lắm, thô và tục một chút, mong bạn đọc thông cảm.
Trả lờiXóaCâu kết cũng không ổn thật, nhưng nó cần không ổn như vậy vì chẳng thể viết thế nào?