BÀI TRÊN CÁC BÁO IN
HOA
XUÂN TRÊN ĐẦM LẦY
Bút ký: Quang Đại
Hùng đã đi thật xa…
Đã sáu mùa xuân rồi tôi không thể gặp Hùng được nữa. Thế nhưng,
gốc đào thế mà bạn tặng tôi thì năm nào cũng nảy lộc, đơm nụ, kết hoa; dù rằng có năm sớm, có năm muộn, có năm dày,
có năm thưa…
Phía dưới gốc đào vẫn là vầng đất
đầm lầy.
I. KỶ NIỆM THỜI THƠ ẤU
Tôi và Hùng là bạn đồng ngũ cùng
sinh năm Quý Tỵ (1953). Tính đến tết này là vừa tròn một hội.
Chúng tôi biết nhau và thân nhau từ
thủa ấu thơ, bắt đầu ở khoảng đầm lầy trước cửa nhà Hùng.
Khi ấy, tôi còn là một đứa trẻ chăn
trâu. Chẳng hiểu vì đâu mà bất cứ con trâu nào dù hiền lành, ngoan ngoãn đến
mấy mà vào tay tôi cũng như thành tinh. Khó bảo, thích tìm ăn lúa má, hoa màu
và chạy rông. Điều này mãi về sau tôi mới
hiểu, chính ra là do tôi mải chơi, hay thả trâu tự do để người đi chơi khăng,
chơi đáo, chạy nhảy khắp nơi. Con trâu hay được thả lỏng cứ quen dần với tự do,
phóng túng mà thành ra thế.