CÙNG BẠN ĐOC!
Sông Lục mở một chuyên mục giới thiệu các tác phẩm mới nhất của các tác giả trong nhóm bút và các tác giả nơi khác khác gửi đến. Những tác phẩm này phải chưa công bố ở đâu lần đầu. Số đầu tiên xin gửi đến truyện ngắn LAM ĐIỂU vừa viết xong. Còn chưa ráo mực "vi tính" của Quang Đại. Chuyện ngắn đề cập đến cái mà cả đời văn nghệ sĩ chúng ta đi tìm. Nhân vật trong truyện ngắn dám đập vỡ cả vinh quang để đi tìm đó là cái gì?
LAM ĐIỂU
TRUYỆN NGẮN: Quang Đại
Hắn mất chiếc lõ điếu.
Ấy vậy mà chẳng khác chi chuyện cháy
nhà, chết người. Tư dinh hắn rung lên như có bão. Nhiều lúc, cảm thấy những cái
lá gồi lợp trên mái phần phật tung lên như cá sởn vẩy sau mỗi cơn thịnh nộ của
hắn.
Đôi khi, hắn buồn bực lắm. Không nói không
rằng, ngửa cổ dốc nửa lít rượu trắng vào mồm rồi nằm thượt. Thở hắt từng đợt
lên mái...
Vợ hắn đã chứng kiến được việc mất chiếc lõ
điếu nghiêm trọng thế nào khi hắn đập vỡ tan tành cả bức tượng gốm vốn là tác
phẩm sáng giá. Là gan ruột. Hồn vía. Thậm chí là linh khí của hắn. Bức tượng mà hắn đã phải xuống nằm ở một
xưởng gốm dưới Phù Lãng hàng nửa năm trời. Hì hục nặn. Bóp. Chau chuốt. Chờ
nung. Hỏng lên, hỏng xuống mãi mới thành. Bức tượng có tên là Phỗng này từng
được giải vàng tại triển lãm mỹ thuật toàn quốc. Đưa hắn từ bùn đất ngoi lên hàng
ngũ tên tuổi trong giới mỹ thuật. Bức tượng mà không ngày nào hắn không ngồi
ngắm vài chục phút trước khi... bắn một điếu thuốc lào.
Thế rồi, bực mình vì mất chiếc lõ điếu mà hắn
đã cho bức tượng ấy... một chưởng. Vỡ vụn. Xem ra, chiếc lõ điếu với hắn còn
quý hơn cả những vinh quang mà cả đời hắn đằng đẵng mong ước, phấn đấu.